PDA

View Full Version : Một thời nông nổi


dohuong
01-11-2010, 10:00 PM
(Dân trí) - Đám đi đón dâu vừa khởi hành, Hùng cũng hòa vào dòng người này. Họ đang cười nói tưng bừng, đùa nhau vui vẻ, riêng Hùng bước đi lầm lũi nom thật tội.
Chốc chốc anh lại nhìn sang khuôn mặt hớn hở của chú rể mà lòng dâng tràn nỗi ngượng ngùng, ân hận về những gì đã qua.

Đoàn đón dâu vừa đến, nhà gái đã nghe lao xao: “Cô dâu đâu rồi bay?”. Một lúc sau có tiếng thất thanh: “Không thấy, cô dâu bỏ trốn rồi!”. Tiếp đó là tiếng chân nhớn nhác đi tìm. Duy có Hùng đứng chết trân, im lặng ngồi thụp xuống ghế. Tự dưng Hùng buốt óc.

Cô dâu, người mà anh sắp gọi bằng mợ, cũng là sai lầm trong mối tình đầu một thời ngây dại của anh.

Ngày đó Hùng và Diệu lén lút yêu nhau. Hai đứa khác lớp nhưng cùng đi học thêm, thế là bén duyên, hẹn hò sau những buổi học. Họ đến bãi đê, ruộng lúa, ven đường ngồi tâm sự. Cận kề ngày bế giảng, hai đứa lôi nhau ra nhà kho bỏ hoang, không kìm nén được cảm xúc đã làm “chuyện người lớn”. Sự việc tiếp diễn cho đến ngày biết kết quả thi tốt nghiệp, Diệu thút thít gọi Hùng ra báo tin có thai. Mặt mũi thằng bé mới lớn tái mét không còn giọt máu. Hùng ù té chạy mặc Diệu khóc như mưa như gió giữa trời đêm tối đen như mực.

Ngay hôm đó Hùng về lấy trộm của mẹ 5 chỉ vàng đem bán, rồi bắt tàu bỏ trốn vào Miền Nam. Trong đầu Hùng lúc đó duy nhất hiển hiện một ý nghĩ là phải tránh xa trận đòn của bố và mau chóng rũ bỏ trách nhiệm.

Đi được khoảng một tháng, kì thi đại học qua đã lâu, Hùng mới gọi điện về nhà nghe ngóng tình hình và báo tin cho bố mẹ mình vẫn ổn. Không thấy động tĩnh gì việc của Diệu, Hùng yên tâm phần nào. Bố mẹ Hùng thì tin rằng cậu con bốc đồng, muốn tự thân lập nghiệp nơi xa. Có cuộc điện thoại họ yên tâm rất nhiều.

Mọi việc cứ vậy mà xuôi đi theo chiều hướng tốt đẹp, hay ít nhất là Hùng nghĩ thế. Cho đến 5 năm sau, khi công việc lái xe đã đi vào ổn định, Hùng quyết định cư trong này thì ngày nọ nhận được điện thoại của mẹ báo tin cậu út lấy vợ, người làng bên. Ngày trước ở nhà, cậu quý Hùng nhất vì cậu cũng khá trẻ, hơn Hùng có bốn tuổi. Háo hức cho chuyến về quê chung vui cùng cậu khiến tim Hùng rộn rã, hân hoan.

Tối trước hôm cưới, cậu rủ Hùng sang nhà gái chơi và mang chăn nệm về. Đường làng đã thay đổi nhiều, từng ngõ xóm đã bê tông hóa cả, nhưng con đường cậu dẫn mỗi lúc một quen với Hùng, nhất là vào buổi tối.

Cái điều Hùng lo lắng nhất cũng xảy ra. Mợ tương lai, vợ của cậu, chính là Diệu ngày nào. Gặp nhau cả hai cùng im lặng. Diệu bối rối. Hối hận xen lẫn sợ hãi mọi việc lộ tẩy chẳng còn mặt mũi nào mà nhìn thiên hạ ngập tràn suy nghĩ của họ, ngay cả khi Diệu đã được mẹ kín đáo cho đi “giải quyết hậu quả” ngày nào.

Hôm sau xảy ra sự cố cô dâu bỏ trốn. Phải chăng là quả báo một thời nông nổi?

anna
01-12-2010, 12:53 AM
Cô dâu bỏ trốn cùng Hùng hay là có ý nghĩ dại dột nhỉ????Đúng là trò đùa của số phận!!!

dohuong
01-13-2010, 08:41 PM
theo mình cô dâu bỏ trốn không phải cùng Hùng mà bởi vì cô ấy xấu hổ vì quá khứ của mình và cảm thấy không xứng đáng với người chồng tương lai của mình nên vây.

bb91
01-13-2010, 09:52 PM
Ôi! lại một chuyện buồn nữa! Sao nhìu chuyện bùn của giới trẻ thế nhỉ?