Ngẫm thế này: ngày đi học, nó cố gắng học giỏi để tương lai không phải nhờ cậy ai và nuôi được gia đình là đủ. Thế rồi qua tuổi 30, nó tạm đạt được ước mơ đó.
Khi cuộc sống tạm đủ, nó thấy thương những người còn nghèo. Nó tạm đủ, nhưng nhiều người còn thiếu. Nó nghĩ mãi cũng chưa ra cách. Làm thế nào nhỉ?
|